Thứ Tư, 16 tháng 12, 2020

Bâng khuâng

Nắng dịu dàng ấm áp nhường kia Vươn vòng tay ôm ấp toàn sông núi Gió nhẹ nhàng bên tai thầm gọi Mơn man lau hạt mưa đọng bờ mi Một người xa mãi nhớ một người đi... Với tha thiết ngàn lời ấp ủ Chút xao xuyến níu hồn ai một thuở Mắt thẩn thờ đăm đắm nhớ cùng thương... Ôi! Tình yêu như hoa dại ven đường Không tên tuổi mà nao lòng đến lạ Chẳng ngát hương, không sắc màu rực rỡ Nhỏ bé khiêm nhường trong sắc nắng chiều đông Làm bâng khuâng dạ lữ khách giang hồ... ST

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét